Thiên đường qua lời nhà khoa học hồi sinh từ cõi chết

Đăng lúc: Thứ năm - 23/10/2014 16:04 - Người đăng bài viết: admin
Tiến sĩ Eben Alexander, một chuyên gia phẫu thuật não uy tín hàng đầu Mỹ, đã có những chia sẻ gây xôn xao dư luận về trải nghiệm của bản thân ở thiên đường, khi hồn lìa khỏi xác trong giai đoạn hôn mê sâu.
sự sống, cái chết, thiên đường, bằng chứng, lời kể, bác sĩ, trải nghiệm, chết,

Tiến sĩ Alexander cho biết, khi cận kề cái chết, ông đã lên Thiên đường và diện kiến người chị ruột chưa từng gặp trước đó.

... Trên thiên đường, mọi thứ thực hơn - ít dày đặc hơn nhưng đồng thời cũng mãnh liệt hơn. Thiên đường cũng rộng lớn, đa dạng và đông đúc như dương thế ... Không có gì biệt lập trên Thiên đường. Không có thứ gì bị xa lánh. Không có gì mất kết nối. Mọi thứ là một.

Tôi phát hiện bản thân chỉ như một đốm ý thức trên cánh của một con bướm, giữa các bầy bướm đông đúc lên tới hàng triệu con. Tôi đã chứng kiến bầu trời xanh đen thẫm ấn tượng, chứa đầy các quả cầu đồng ca, ánh sáng vàng nhào xuống, để lại những vệt lấp lánh trên các đám mây cuồn cuộn.

Các dàn đồng ca đó trình diễn những bài thánh ca khác xa bất kỳ thứ gì tôi từng được biết trên dương thế. Âm thanh to khác thường: bài thánh ca vang dội dường như thấm đẫm con người tôi.

Tất cả các giác quan của tôi bị trộn lẫn. Thị giác và thính giác không còn là các chức năng riêng rẽ. Mọi thứ diễn ra cứ như tôi có thể nghe thấy sự duyên dáng và tao nhã của các sinh vật trên không và nhìn thấy thứ âm nhạc tuyệt vời vỡ òa ra khỏi chúng.

Ngay cả trước khi tôi bắt đầu tự hỏi chúng là ai hay cái gì, tôi hiểu rằng, chúng tạo ra âm nhạc và chúng không thể kìm giữ nó. Đó là âm thanh của sự vui sướng tột độ. Chúng không thể kìm giữ âm nhạc, vì bạn có thể lấp đầy nó trong phổi của mình và không bao giờ thở hắt ra.

Cách đơn giản để trải nghiệm âm nhạc là hòa nhập vào nó. Đó là tính thống nhất của Thiên đường - nghe âm thanh là trở thành một phần của nó. Bất cứ thứ gì cũng kết nối với mọi thứ khác, giống như các hình xoáy bất định phức tạp trên một tấm thảm Ba tư hoặc cánh bướm. Và tôi đang bay trên tấm thảm đó, cưỡi trên đôi cánh đó.

Phía trên bầu trời có một hệ thống các thiên hà lớn hơn mà tôi gọi là "vượt quá khối cầu", và tôi cứ đi lên mãi cho tới khi chạm tới Lõi, nơi ẩn náu sâu nhất của Sự thiêng liêng - một màu đen thẫm cực độ, chan chứa tình yêu vô điều kiện, không sao kể xiết.

Ở đó, tôi thình lình được gặp một vị thần vô cùng quyền lực, ai cũng biết mà sau này tôi gọi là Om, vì âm thanh rộn ràng khắp địa hạt đó. Tôi đã học được các bài học về chiều sâu và vẻ đẹp ở đó, hoàn toàn vượt ngoài khả năng giải thích của tôi.

Trong suốt chuyến đi này, tôi có một hướng dẫn viên. Cô ấy là một phụ nữ xinh đẹp khác thường, người xuất hiện đầu tiên khi tôi là đốm ý thức cưỡi trên cánh bướm.

Tôi chưa từng gặp người phụ nữ này trước đây. Tôi đã không biết cô ấy là ai. Nhưng sự hiện diện của cô ấy đủ chữa lành trái tim tôi, khiến tôi bình an vô sự trên con đường tôi chưa từng nghĩ là tồn tại. Khuôn mặt của cô ấy rất khó quên. Đôi mắt của cô ấy màu xanh dương sâu thẳm và gò má cao. Mái tóc màu nâu mật ong óng ả bao quanh khuôn mặt của cô ấy.

Cô ấy mặc một chiếc áo choàng giống của tá điền, được dệt màu nhạt - màu chàm, xanh lơ và các sắc độ nhạt của màu cam và hồng đào. Khi cô ấy nhìn tôi, tôi cảm thấy chan chứa cảm xúc, mà nếu không có thứ gì đó tốt đẹp từng xảy ra với tôi trước đây, cả cuộc đời tôi đáng sống vì riêng biểu lộ cảm xúc đó trong đôi mắt của cô ấy.

Đó không phải là tình yêu đôi lứa, không phải tình bạn. Nó vượt trên mọi sắc thái tình yêu khác biệt mà chúng ta có trên dương thế. Không thực sự nói ra, cô ấy khiến tôi biết rằng tôi được yêu và được quan tâm, và rằng vũ trụ này là nơi rộng lớn hơn, tốt hơn và đẹp đẽ hơn tôi từng có thể mơ tưởng được. Tôi đã là một phần không thể thay thế của toàn thể (giống như tất cả chúng ta), và tất cả nỗi buồn cũng như sự sợ hãi tôi từng hứng chịu là hậu quả cuộc việc tôi, bằng cách nào đó, đã quên phần cốt lõi nhất của các sự thực.

Thông điệp của cô ấy truyền cho tôi giống như một ngọn gió. Khó để diễn đạt nó thành lời, nhưng cốt lõi của thông điệp đó là: "Bạn được yêu và coi trọng mãi mãi. Bạn không có gì phải sợ. Không có gì bạn có thể làm sai".

Đó là một trải nghiệm vô cùng tuyệt vời.

Trong khi đó, quay trở lại dương thế, tôi đã hôn mê suốt 7 ngày và không có dấu hiệu cải thiện. Các bác sĩ đang cân nhắc xem có nên tiếp tục quá trình hỗ trợ sống cho tôi hay không thì tôi đột ngột hồi tỉnh. Đôi mắt của tôi bất ngờ hé mở và tôi sống lại. Tôi không còn ký ức về cuộc sống của mình trên dương thế, nhưng nhớ rất rõ mình vừa ở đâu.

Tôi phải học lại mọi thứ: tôi là ai, như thế nào và ở đâu. Qua nhiều ngày, rồi nhiều tuần, giống như tuyết từ từ rơi xuống, vốn hiểu biết xưa cũ trên dương thế trở về với tôi. Tôi lấy lại được tiếng nói và từ ngữ chỉ trong vòng vài giờ và vài ngày. Với tình yêu và sự vỗ về âu yếm của gia đình và bạn bè, các ký ức khác cũng trở lại với tôi.

Khoảng 8 tuần sau, kiến thức trước tiên của tôi về khoa học, kể cả các trải nghiệm và học hỏi từ hơn 2 thập niên làm bác sĩ phẫu thuật bệnh nhân tạo các bệnh viện đào tạo nghề, hồi phục hoàn toàn. Điều đó vẫn còn là một điều kỳ diệu không có lời giải thích từ y học hiện đại.

Tuy nhiên, tôi là con người khác với tôi trước kia. Những thứ tôi đã nhìn thấy và trải nghiệm trong khi "hồn lìa khỏi xác" không tan biến đi như thường thấy với các giấc mơ và ảo giác. Chúng vẫn còn đó. Hơn tất cả, hình ảnh của người phụ nữ trên cánh bướm đã ám ảnh tôi.

Và khi đó, 4 tháng sau khi thoát khỏi trạng thái hôn mê, tôi đã nhận được một bức ảnh gửi qua đường bưu điện. Do những nỗ lực điều tra trước kia của tôi nhằm liên lạc với gia đình ruột thịt của mình, một người họ hàng đã gửi cho tôi ảnh về người chị ruột Betsy mà tôi chưa từng biết. Và tôi sốc nặng khi nhìn thấy đây chính là khuôn mặt người phụ nữ trên cánh bướm.

Giây phút tôi nhận ra nó, có thứ gì đó lắng đọng bên trong tôi. Bức ảnh đó là lời xác nhận tôi cần. Nó là bằng chứng hoàn hảo về tính hiện thực khách quan của trải nghiệm của tôi.

Từ đó trở đi, tôi đã quay trở lại với dương gian xưa cũ, thế giới mà mình đã bỏ lại phía sau, trước khi bị hôn mê, nhưng như một con người hoàn toàn mới. Tôi đã được tái sinh.

Và như tôi đã hé lộ, tôi không phải là người duy nhất từng được chiêm ngưỡng thoáng qua cuộc sống sau cái chết và những điều kỳ diệu chứa đựng trong đó.

Tuấn Anh(Theo Daily Mail)


Nguồn tin: Vietnamnet

Share/Save/Bookmark
Từ khóa:

n/a

Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
 

Lien he quang cao
Liên hệ quảng cáo
Thống kê truy cập Website
  • Đang truy cập: 8
  • Hôm nay: 361
  • Tháng hiện tại: 71968
  • Tổng lượt truy cập: 25622550