|
|||||||
Cây lúa trĩu bông là cây lúa cúi đầuĐăng lúc: Thứ sáu - 12/07/2019 15:27 - Người đăng bài viết: admin
Cuối cùng chúng tôi cùng các học trò và cộng sự của ông đã đưa ông đến nơi an nghỉ cuối cùng ở quê nhà bên Hội Phụ, Đông Anh, Hà Nội trong thời tiết mát mẻ dễ chịu nhờ cơn mưa tối hôm trước.
Học trò mà hơn được thầy thì đấy có phải là hồng phúc không? Và như một câu danh ngôn của Nhật Bản mà tôi vô cùng yêu thích: Cây lúa trĩu bông là cây lúa cúi đầu. Vậy thì chúng ta hãy cúi đầu trước nhân cách của một con người mà sự khiêm nhường còn vượt trên cả sự vĩ đại của chính ông. □< Tôi yêu anh, anh rất thật Biết tin dữ, tôi đến với anh. Ngồi một lúc, ngắm nhìn tôi, anh nói: Anh rất thật! Mấy ngày sau, anh gọi điện bảo con gái đón anh, đưa về nhà, để người ta viết: “Ngài chết trên tay con gái ngài”. Tôi đến thăm anh ở nhà con gái, anh bảo rót bia mời. Chạm cốc, nhìn vào mắt tôi, anh nói: Tôi yêu anh! - Gặp nhau năm 79 nhỉ? - Năm 78, anh nói lại. Hơn 40 năm với nhau. Anh nghĩ, anh nói, anh viết, anh làm, ở Hà Nội, ở các tỉnh, trên giảng đường tập huấn, trong lớp dự giờ, quây quần vui vẻ bạn bè… lúc nào, với ai, anh cũng thật. Anh nói, nói thật. Anh làm, làm thật. Anh vui, vui thật. Anh cáu, cáu thật. Có thế nào, anh thật thế ấy… Bây giờ, tôi viết về anh như nói với anh, anh Toàn: Tôi yêu anh, anh rất thật.
Tác giả bài viết: Hồ Ngọc Đại
Từ khóa:
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
|
Thống kê truy cập Website
|
||||||
Ý kiến bạn đọc